Hôm nay mình rất vui, vui đến độ đặt cả công việc sang một bên, mình đi chơi. Trên đường đi chả hiểu vì điều gì mình lạc đến căn nhà có nhiều thiên thần. Có hai thiên thần da mịn, mắt long lanh, một líu lo hỏi mình nhiều thứ, một ngơ ngác ngắm nghía mình. Một lát sau cả hai thiên thần kia đến giờ ngủ trưa, ngắm các bạn ngủ mình thấy bình yên, có điều gì mỏng manh như khói lan ra, quấn lấy mình, thơm tho và đẹp đẽ. Lúc đó mình véo von, ríu rít với một thiên thần khác, thiên thần này chắc ko phải từ chuyện cổ mà là đời thường nên "hơi xấu" hihi, gầy dơ, cận thị, chả nhẹ nhàng tí nào còn "gào" lên, bảo mình sai. Mình cười sung sướng, mình là cái lá khoai ý mà, nên mình cứ để cho thiên thần ấy nói. Một lát hai thiên thần kia tỉnh giấc, cả không gian trở nên sống động vô cùng. Trong lúc thiên thần ngủ, mình y như "cô tiên" dọn dẹp nhà cửa, nhưng một thiên thần mỏ chu đã làm một việc đáng yêu vô cùng. Mình thấy yêu cái khoảng không gian có hai thiên thần xinh xắn đó, có tất dơ và bỉm, có thỏ sứt tai, có sách tô màu. Và, hình ảnh đó khắc sâu trong não mình, trong tim mình chỉ khiến mình hiểu cảm nhận rõ ràng về ước mơ, về hạnh phúc của mình.
Thiên thần xấu kia chả biết có đọc truyện Harry Porter không, có biết về cái tưởng ký không, có biết việc có thể rút một sợi tóc óng ánh đổ vào chậu rồi chìm đắm vào ký ức của người khác. Chỉ biết thiên thần làm mình bị cuốn bởi cả một biển ký ức, từng thứ từng thứ một, rõ nét, thân thương vô cùng. Còn dạy mình cách cất giữ vào một chiếc lọ để khi nào mình cần mình có thể đắm chìm trong đó.
Thiên thần này chắc già rồi và cũng hay xem tivi, nên chúng mình nói chuyện Nhật bản, nói về một người chúng mình cùng quí mến, về "tinh thần Nhật Bản", về cách giữ những nỗi đau, về cuộc sống ngắn ngủi, chúng mình đều trân trọng cuộc đời này, trân trọng mọi thứ mà chúng mình đang có. Thiên thần dạy mình vui những niềm vui nhỏ, những thứ ăn được, sờ được và ngửi được, thiên thần này đời thực đến tệ, hihi. Mình lại vừa ngộ ra một điều cũ rích "năng lượng ko mất đi mà chỉ chuyển từ dạng này sang dạng khác" , mình mong "dạng khác" của mình cũng rõ ràng, hữu ích, ăn được (???) sờ được ok, ngửi được ok. Rồi, đến lúc mình phải về nhà, mang theo một niềm vui nhỏ xinh do thiên thần già tặng cho bởi nhiều tình cảm mến thương. Hôm nay, mình hạnh phúc.
3 nhận xét:
Ơ, thế hôm qua có đến 4 thiên thần gặp nhau à, vui nhỉ :D Thế ngoài nhắc "người chúng mình quý mến" có nhắc gì đến thiên thần mập ú ở Xì Gòn không =))
Đó là hôm trước ngày 4 thiên thần gặp nhau, ngày mà có 1 thiên thần mập ú làm bánh sừng bò,bị nhắc nhiều quá rồi ắt xì, ắt xì suốt, thế là ốm đấy. hihi
Ha ha... :)) không chơi với cái gì không ăn được hả? thấy đặt những 3 dấu chấm hỏi :))
Đăng nhận xét