25 thg 5, 2011

Bao giờ thì mình hạnh phúc???








25/5/2011

24 thg 5, 2011

Có nỗi yêu dịu dàng.

Mình say đắm những sợi rubang cotton...mình say đắm dưa cà, mắm muối, mình lưu giữ rất nhiều lọ thủy tinh từ đó.

Mình luôn muốn làm cái gì đó thật dịu dàng, dịu dàng từ những thứ bé nhỏ tưởng như đồ đồng nát, bỏ đi đó, với mình là nỗi niềm vui.


3k/10 bông hồng trắng, mua rồi mà ko dám mặc cả, dành tặng ty dịu dàng của mình

dành tặng một người đàn ông đã yêu mình dịu dàng, đã mang tới những phút bình yên trong tâm hồn mình

thứ ba ngày 24/5

23 thg 5, 2011

Của để dành.


Yêu không thể để đâu hết được, khi mẹ nhìn thấy các em bé này mẹ nghĩ ngay tới các em bé của mẹ, này thì cạc cạc, này thì cục tác, có cả gâu gâu, be be và ụt ịt nữa chứ.
Để dành mẹ thi xong môn buồng chuối ruộng khoai giữa tháng 6, mẹ con mình đều off để cùng nghỉ hè các con yêu nhé.

Mùa dưa cà.


Thế là mình cũng đã sắm được cái vại muối dưa cà cho mùa năm nay, xanh mướt mượt, mát dịu. Đây là cái vại bé nhất trong bếp của mình nhưng mình thấy yêu nó lắm. Mình yêu cảm giác rửa từng quả cà nhỏ tí xíu, nêm nếm một tí muối, một tí đường, nước phải đủ ấm, riềng thì non, và tỏi thì béo căng múp, thả vào 1 quả ớt để nguyên cuống.Không thể đợi thêm 2 ngày nữa.
Yêu đương đâu chỉ thể một mình, có rau đay mùng tơi, có mướp hương, có rau tập tàng, có tí mắm tép chưng đang đợi em đấy cà muối ạ.
(Mỗi lần muối dưa cà thường hay nghĩ tới chồng, tới nụ cười trêu cợt của chồng khi vớ phải gái quê, để mà ăn thứ dưa muối cay xộc lên mũi cùng thịt kho Tàu xong thì chết đứ đừ và không thể không cưới làm vợ, đôi khi tình yêu đơn giản chỉ có vậy thôi.)
tháng 5/2011

16 thg 5, 2011

Lovely MONDAY

Click to play this Smilebox photo album
Create your own photo album - Powered by Smilebox
Make a photo album

16/5/2011

15 thg 5, 2011

Niềm vui cuối tuần.

Thứ bảy 14/5/2011.
Hôm nay tớ đi học cả ngày 2 bạn thân yêu ạ. Từ sáng sớm tới chiều muộn, tớ hăng say với việc lập báo cáo tài chính, phân tích, tính lãi vay, tính lợi nhuận...bla bla mà bao năm nay tớ ko ngó ngàng gì tới "một mớ khái niệm mang tính hàn lâm khoa học" đọc mãi chưa hiểu. Môn học mà tớ đã từng say mê ở trường đại học nay vẫn rất cuốn hút nhưng được giảng bởi một Phó giáo sư - trăn trở và bức xúc vô biên với nền giáo dục nước nhà, hệ thống pháp luật và đầy ối cái bất cập mà ai cũng biết là gì ấy, được lồng ghép cùng 1 rừng công thức, hàm số nên khi về nhà tớ thấy đơ đơ một chút. Với lại trưa nay, tớ bỏ cơm, ăn có mỗi cái bánh bé tẹo và cốc vại cà phê mà tốn bao calo nên tớ run vì đói.
Tớ chỉ bị mệt thân 1 tí thôi, chứ đầu óc tớ hân hoan, trái tim tớ rộn ràng. ( Rộn ràng là lúc chiều, tớ được "vinh danh" rất ác chiến ở lớp bởi Long béo tồ tẹt bạn Nam ạ. Vì hôm nay ở lớp có thảo luận đề tài "con thầy, vợ bạn, gái công ty" , nó bảo em có thằng bạn thân thảm lắm, em gặp con bé ấy từ đại học đã cao chạy xa bay, chả hiểu thế nào đi làm lại gặp nó, em làm cảnh báo rất to đại ý "dữ dằn nên tránh xa" haha, gặp thằng điếc ko sợ súng can ngăn thế nào vẫn đâm đầu vào. Các anh có biết rồi thân phận nó ra sao ko? Em tới nhà chơi, thấy con vợ ngồi trên ghế sô pha gào tên cúng cơm của chồng " lấy em cốc nước, cắn hạt dẻ cho em, với hộ em cái điều khiển." Thằng ý các anh ạ, làm khổ sai cả ngày lẫn đêm, cuối tháng còn không được lĩnh lương, có lần hỏi em "dạo này lương mình bao nhiêu hả mày". "Ở cty anh em có "văn nghệ" 1 tí cấm tiệt mặt nó tham gia"..... trời ạ, cái thằng béo ngố ấy nó vẽ một con áo ộp, ngầm ngừ rõ là khiếp.Thế là bao "giận dỗi" của tớ với bạn Nam vì chưa dạy tớ môn Excel ra hồn, toàn làm hộ nên tớ hơi dốt môn này cũng bay biến hết.
Đi học tuy có vất vả về trí não một tí nhưng rất vui bạn Nam ạ, tớ mà phấn đấu làm cái bằng "PTS" thì bạn ...tha hồ nhận "đề tài nghiên cứu khoa học" cấp bộ, hehe. Ngày xưa, chúng mình đã háo hức làm thế nào bạn vẫn nhớ chứ.
Tối tớ vừa làm một đống bài tập, vừa ghi nhớ 1 loạt công thức và cố vẽ vài báo cáo tài chính thật hoành tráng. Tớ vẫn cần thêm 1 liều doping cho lịch học ngày mai nữa, tớ nhón đại một viên kẹo màu cam xí xớn này.

(tìm sự khác biệt giữa hai bức tranh)

Đấy cuộc sống của tớ, toàn những viên doping đáng yêu bảo sao tớ không vui cơ chứ.
Cảm ơn bạn Nam, viên doping màu xanh, to thế này tớ dùng khi nào mới hết.

8 thg 5, 2011

Sớm mùa hè.


của chàng trai Khánh Bảo.
Thế là công cuộc "HP hóa HN" của mẹ xem ra thành công rực rỡ, cả hai bố con đều thích ăn đồ ăn tàu, ăn dimsum vào bữa sáng. Cả tuổi thơ của Mẹ sống gần phố Tàu, phố bờ sông có nhiều người Tàu. Mẹ chả bao giờ quên được sáng hè đi ăn cháo của một bà lão đầu sông, cháo trứng muối, cháo tôm. Mãi là ký ức về một quán Tàu bé, ẩm thấp, bàn ghế gỗ màu nâu, màu đỏ của đèn lồng, của giấy dán tường, mùi xì dầu, mùi tương. Mẹ nhớ Bố Nam còn nợ chưa dắt mẹ đến nhà hàng Đông Kinh ăn lưỡi vịt cuốn nữa.
Nay, đến ký ức tuổi thơ của em, cũng thơm-ngậy-đẹp, tinh tế-dân dã như dimsum mẹ dành cho em đấy em ạ.
Cất tài liệu tham khảo http://en.wikipedia.org/wiki/Dim_sum cho bé bỏng nhé. Chả mấy mà đọc vanh vách các loại bánh.

8/5/2011

7 thg 5, 2011

Hôm nay tôi nghe.




Trịnh Công Sơn
http://mp3.zing.vn/bai-hat/Hom-Nay-Toi-Nghe-Trinh-Cong-Son/IWZAOCF7.html

Hôm nay tôi nghe có con chim về gọi
Về giữa trời về hót giữa đời tôi.
Hôm nay tôi nghe
Tôi cười như đứa bé
Mới lớn lên giữa đời sống kia.

Tôi thấy màu xanh hát trong lời gió
Và thấy bình minh thắp trên ngọn lá.
Tôi thấy ngày thật lạ
Xao xuyến từng nỗi nhớ.

Cho nên tôi yêu trái tim không nặng nề
Những con tim bạn bè bao la.
Tôi thấy chiều không nói lời lặng lẽ
Và thấy hoàng hôn áo vàng rực rỡ
Đêm bước về thật nhẹ
Sương khoác mềm vai phố.

.....đêm bước về thật nhẹ...đêm bước về thật nhẹ

Chàng trai bé của Mẹ, khi nào em mời mẹ đi nghe hát nhạc Trịnh. Ngày của Mẹ, chìm đắm bởi Nguyệt Ca và Mình Khôi, thấy cuộc sống của chúng mình đẹp đẽ như ca từ của Trịnh Công Sơn. Mẹ càng "già" nghe càng ngấm, hiểu sâu sắc mỗi lời hát. Nhớ lần đầu tiên nghe nhạc Trịnh là món quà của ông ngoại năm mẹ học lớp 8.Mẹ nhớ Bố Nam, nhớ sớm mùa hè nắng nằm ngả ngớn bên bố, nghe và luận cho bố nghe, ngày xưa mỗi khi ở bên Bố Nam nghe nhạc Trịnh mẹ đều rất yếu mềm. Rồi khi nào có thể diễn tả hết với con trai, "mười năm xưa đứng bên bờ dậu", "chiều một mình qua phố", "mùa xuân trên những mái nhà có con chim hót..." "tôi là ai, là ai mà yêu quá đời này" ""ngày sau sỏi đá cũng cần có nhau". Một ngày nào đó, tựa vào bờ vai vững chãi của con trai để nhìn lại mỗi ngày qua, "mỗi ngày ta chọn một niềm vui".
Tháng 5 năm 2011.

5 thg 5, 2011

Niềm vui

Có những niềm vui nhỏ, giữ mãi trong trái tim em

Có những phút thảnh thơi. Có những điều mà gom góp lại sẽ là đam mê

Có những lúc bên chàng, em bỗng thành đứa trẻ (hihi)

2/5/2011

Nụ hoa cuối


Mình thường đợi bông hoa loa kèn cuối cùng trong cả bó hoa, chuyển qua vài cái lọ, kiểu gì cũng nghĩ ra cách cắm dù chỉ 1 cái nụ cuối vào đâu đó. Hôm nay mình vắng nhà, cái nụ hoa bé ấy chắc đã nở rồi.

Ngày dôn dốt


Cất đi để lưu giữ những ngày đã qua.
Ngày của Mẹ,ngày dứa-mít-mận ăn suốt chả cần ăn cơm vẫn..no.
Ngày của Mẹ, ngày "chua ngoa, đỏng đảnh" với Bố.
Ngày của Mẹ, ngày yêu thương khi toàn bộ ly tách trong nhà là Bố mua cho Mẹ, chật căng giá bếp nhỏ.
27/4/2011
 

candy land by GAU&MEOMUN Copyright © 2009 Cookiez is Designed by Ipietoon for Free Blogger Template