Bản chất anh là người cởi mở xởi lởi, bạn bè tới nhà chơi có gì ăn được và bao đồ chơi anh mang hết ra cho bạn. Anh ăn bất kể cái gì cũng mời bố và mẹ, đôi khi cách anh mời mẹ ăn thật nồng nhiệt chả khác cưỡng chế là mấy. Bố mẹ rất tự hào khi có cậu con trai như anh.
Và chuyện là thế này, anh có nuôi một chú thỏ. Việc chăm sóc thỏ và cho thỏ ăn là việc của anh. Mẹ chỉ giúp anh việc mua rau, rửa và dọn dẹp chuồng thỏ thôi. Rất nhiều lần mẹ thấy anh ngắm nghía thỏ ăn rau rất chăm chú khi từng cọng rau muống cứ rộp rộp biến mất, và có cả ánh mắt thèm thuồng nữa. Nhưng mẹ đã dùng đến từ "cấm" "mẹ cấm con không được ăn rau của thỏ" có nghĩa là việc này rất nghiêm trọng và anh ngoan ngoan vâng lời. Có một hôm thừa ít cà rốt nấu canh mẹ chẻ nhỏ ra và gọi anh vào bảo anh mang ra cho thỏ ăn (lúc đó mẹ đang bận nấu ăn). Một lúc sau mẹ đi ra thấy anh ngồi ăn bữa nhẹ trên ghế, mẹ cũng chả để í đi thẳng ra sân mẹ ngó vào chuồng thỏ và mẹ thấy... thỏ đang hít hà nửa cái xúc xích và nguyên hộp sữa tươi. Mẹ "bay " vào nhà với tốc độ nhanh nhất có thể thì thấy anh đang ngồi ăn cà rốt, (huhuhu) mẹ trợn mắt nhìn anh mà anh chả tỏ vẻ hối lỗi gì cả còn gật gù khen "ngon ngon" nữa chứ.
Anh lớn lên mỗi ngày, và việc dạy dỗ với mẹ đôi lúc cũng quả là khó khăn.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét