8 thg 4, 2011

Ngày của mẹ. 8/4


Hôm nay là ngày sinh nhật của Mẹ, mẹ bước sang tuổi 60, mà như lời bài hát nào đó " có bao lâu 60 năm cuộc đời" con gái lưu giữ những điều về Mẹ khi đã là người đàn bà đi qua nửa đời người, con gái cũng đã làm vợ, làm mẹ, làm dâu.
Con chẳng hề giống mẹ điểm nào (bề ngoài) vì con là giọt nước photocopy từ bố, ngày con bé nắm tay mẹ đi chợ ai cũng bảo con là con của cô chứ ko phải con mẹ. Tính tính thì nhiều người bảo chả được cái nết gì giống mẹ cả. Nhưng con nghĩ điều vĩ đại nhất trong cuộc đời mẹ, hơn cả những thành tựu mà mẹ đạt được là sinh được 2 đứa con và em. Ngày của con năm nay, con biết ơn vô cùng vì mẹ đã tạo ra con, đã cho con được sống trong cuộc đời này. Con nghĩ về những năm tháng đã qua, những năm tháng tuyệt vời của con tất cả đều do bởi con là con của mẹ.
Mẹ yêu chiều con những năm con bé, khi chưa có em. Con còn nhớ khi con năm tuổi đi học lớp 1, mẹ vẫn bế con trên bụng bầu đút cơm mỗi bữa, rồi bế con đến lớp, đi học mẹ buộc tóc cho con nhưng phải buộc làm sao khi soi gương và ra ngoài nắng hai bên phải bằng nhau. Năm con 6 tuổi, mẹ hỏi rằng "nếu ko may mẹ chết đi con sẽ thế nào?" con trả lời mẹ con ra chợ đi rửa bát thuê. Năm con học lớp 4 cũng câu hỏi ấy "nếu ko có mẹ thì con sẽ ra sao" ngày ấy so với các bạn cùng tuổi còn là đứa "giàu có" có vốn riêng, con bảo "con mở hàng ốc bán tự nuôi sống, mẹ đừng lo". Có những điều tưởng chừng rất nhỏ bé nhưng là sự chuẩn bị cho cả cuộc đời con. Học lớp 1 bắt đầu học nấu cơm, đổ nước làm sao còn 1 đốt ngón tay nước trên mặt, mẹ dắt đi chợ dạy phân biệt thực phẩm, gà, cá tôm. Năm học lớp 8 đã tự tay làm mâm cơm cúng mà ko cần mẹ.
Mẹ giữ gìn cả kí ức tuổi thơ của con,dù mẹ ko phải là bà mẹ thời @ thời blog, mà mẹ ghi nhật ký từ ngày con sinh ra, từ đầu tiên con nói không như đứa trẻ khác là "bà" và "mẹ" mà là "chó chó, mèo mèo" .ngày đầu tiên con đi học mẫu giáo, con khóc và hay ngồi cửa sổ, con đi học rất sợ con lợn, con bé con bị ốm và uống những loại thuốc gì, mẹ đều lưu giữ cẩn thận: bộ quần áo sơ sinh, quyển vở đầu tiên, áo đi học lớp 1, giấy khen, .... Quà tặng năm con 18 tuổi là những tập album ảnh của con và những quyển nhật ký. Cả tuổi thơ đẹp, kỳ diệu, và hạnh phúc.
Mẹ dạy con ước mơ và sống với những ước mơ của mình, mẹ dạy con cách nhảy múa mà ko cần người xem, chỉ cần bằng trái tim là đủ. Con có thể làm bất kỳ điều gì con muốn nhưng con phải chịu trách nhiệm hoàn toàn về những lựa chọn đó. Mẹ dạy con người ai cũng phải lao động, lao động là một điều quý giá, con có thể làm bất cứ điều gì để nuôi sống con. Mẹ luôn ủng hộ và động viên con. Nếu con bảo con muốn trở thành thợ làm vườn hay đi nghiên cứu khủng long, mẹ đều hài lòng.
Mẹ dạy con dũng cảm, trong mọi hoàn cảnh. Mẹ dạy cách đón nhận nỗi đau, nhìn nhận và chiến thắng chứ không phải chán nản hay từ bỏ. Những nỗi đau tưởng chừng vô cùng to tát và đau đớn trong cuộc đời mình con đã dễ dàng vượt qua. Để sau mỗi lần như thế con trưởng thành và bình yên hơn.
Nhiều người nói tại vì con là con mẹ, nên đôi khi con có thể nhởn nhơ trong cuộc đời này mà ít phải lo toan cơm áo gạo tiền, điều đó chỉ đúng một phần. Vì mẹ đã dạy con "ngon thì ăn nhiều, không ngon ăn ít", thật ra là chỉ ăn cơm rau cũng vẫn ngon, chỉ ở căn nhà nhỏ vẫn ấm áp, chỉ đi xe cà tàng vẫn hạnh phúc ngập tràn. Vì giá trị của cuộc sống, hạnh phúc không nằm ở đó. Có những giai đoạn trong cuộc sống của mình, con trắng tay, con tưởng như mất đi tất cả, nhưng thật ra không phải vậy, chỉ là khó khăn mà ai cũng sẽ phải trải qua trong đời, con có tất cả để làm lại cuộc sống của mình. Con có niềm đam mê yêu và sống được truyền sang từ Mẹ.
Khi học phổ thông, chơi với rất nhiều bạn trai, và không ngại ngần kể với Mẹ, các bạn ai cũng thích tới chơi nhà. Người yêu cũ, cũng yêu thương quý trọng Mẹ vô cùng. Và, có một cậu bạn thân, Tết năm nào cũng mong để được gặp chúc Tết Mẹ nhưng là để được nói chuyện với Mẹ vài tiếng đồng hồ, vài tiếng đó có ý nghĩa với bạn lắm. Thứ bảy vừa rồi bạn vẫn mắng mỏ "sao trên đời này lại có cái giống ngang như mày, sao mày không được giống bà già đến cái vẩy hả trời". Không giống mọi người là ngang à? đi con đường mà mình muốn là sai trái sao? hihi tại bạn không biết Mẹ luôn động viên hãy là chính mình con nhé.
Hôm trước đọc ở bên nhà một người bạn gái mà con quý mến, bạn nói với cô em gái của mình rằng bạn ra đi để biết khi quay về ko còn là nhà mình nữa, với những đứa con gái có chồng có con, có cuộc sống riêng. Con biết ơn Mẹ vô cùng khi vẫn giữ cho con cảm giác "về nhà, về nhà" khi con đã có chồng con. Có một ngăn tủ quần áo thơm mùi nắng, có bàn chải xinh và khăn mặt sau mỗi lần con đi mẹ đều cất gọn gàng.Căn phòng của con, bày bừa lộn xộn nhưng luôn đâu vào đấy khi con về và con biết chính xác cái gì nằm ở đâu, vài món quà nhỏ của các bạn, vài con gấu bông, truyện sách, đồ ăn.. Niềm vui "về nhà" còn lây sang cả chồng, chồng thích cuối tuần nằm ngủ nướng ở bên cửa sổ đầy nắng và ngạt ngào hoa cau.
Mẹ dạy con nhân hậu và không trách cứ, mẹ dạy cách yêu vô điều kiện. Thật sự là khó lắm mới làm được như Mẹ, với một đứa nhõng nhẽo được nuông chiều như con. Lại còn hay tủi thân và khóc nữa. Mới đây thôi, nhìn thấy một điều gì đơn giản bình thường cũng rơi nước mắt. Nhưng chỉ từ "ngày của con" đã biết cách "yêu vô điều kiện" với nhiều ai đó trong đời. Mẹ bảo "ai cũng có lí do riêng của mình, và ai cũng đúng cả, nên không thể đòi hỏi người khác cũng suy nghĩ như mình, cũng muốn như mình, mình phải tôn trọng người khác và trân trọng những gì mình có."
Mẹ dạy con vị tha, biết cách tha thứ cho những người làm mình đau, cũng như đừng gây đau đớn cho người khác.
Mẹ dạy con biết con đang sống trong xã hội thực như thế nào, có những giả dối, có những xấu xa,lừa gạt nhưng không để con e dè, lo sợ mà để con biết sàng lọc, biết yêu vô vàn điều còn lại đẹp đẽ.
Con, đã là em bé ngoan của Mẹ suốt bao năm dài. Thế mà bây giờ đôi lúc day dứt khi (vô tình) mang tới cho Bố mẹ những muộn phiền, lo âu khi tuổi già tới. Nhưng sau những điều đó, con biết trân trọng mọi điều quý giá khi mà con có thể còn làm được.
Con vẫn nói yêu mẹ mỗi ngày, vẫn ôm mẹ bất cứ khi nào được ở bên Mẹ. Con chỉ muốn nói rằng điều tuyệt diệu trong cuộc sống này, giữa hai mẹ con mình, con là mầm sống của Mẹ, là những tế bào cơ thể của Mẹ.

4 nhận xét:

Bobo on 20:50 8/4/11 nói...

Chúc mừng sinh nhật bà ngoại Gấu nhé.Ghét thế, làm người ta cay mắt nhé.Đúng 1 tuần nữa là sinh nhật bà ngoại Wi, cơ mà chẳng biết gửi quà sinh nhật cho bà ở đâu cả :(

Nặc danh nói...

... :x

Sunny on 07:29 9/4/11 nói...

Cảm động quá chị ạ...mẹ thât tuyệt vời!

NG family on 13:48 9/4/11 nói...

Bobo: gửi lên thiên đàng cho Bà, và giữ ở trong trái tim mình cậu ạ.
Nặc danh: yêu chị (hihi)
Sunny: càng già càng yêu mẹ hơn nhỉ.

Đăng nhận xét

 

candy land by GAU&MEOMUN Copyright © 2009 Cookiez is Designed by Ipietoon for Free Blogger Template